Thơ

Trang thơ Nguyễn Minh Châu

Tuổi trẻ Việt Nam
Xuân nhớ đến Mẹ
Người Lính Già (Đại Bàng Tango)
Mùa Giáng Sinh xưa
Nhớ về chốn cũ
Nhớ nhà (Nhớ ngày ấy)
Saigon của tôi
T́nh sen
Mănh Hổ “Tây Đô”
Kư Ức khó quên (Ngày tàn cuộc chiến)
Người lính già (Cọp nhớ rừng)
Khi tôi chết (Tâm sự người lính già)
T́m phương giác
Gục đầu xuống
Đêm trăng nhớ bạn
Người lính và nỗi nhớ
Hương xưa của tôi
Người lính VNCH
Huyền thoại mưa Sài G̣n
Vịt Tiềm
Thắp nhang cho bạn
Tấm thẻ bài
Thăng trầm
Hoa nước mắt
Khi tôi đi
Độc ẩm
Nh́n đất mẹ
Nợ núi sông đă trả, chỉ c̣n nợ em
Tận cùng nỗi nhớ
Một câu hỏi
Một thoáng suy tư
Mày hỏi tao
Bạc màu áo trận
Thơ - Đông Hương 1 - 2 - 3
Đồng đội
Quận Tư, xóm nhỏ
Người lính già (Cọp nhớ rừng)
Cảm xúc Tháng Tư Đen
Nhớ Bạn tuổi thơ
Tháng Tư hoài vọng
Nhớ Phá Tam Giang
Khi cha già cha sẽ về đâu??
Biển ấy, mùa này
Tháng Ba rồi ....
Một ngày và một đời TQLC
Buồn như một sớm trời không nắng
Huế xa rồi - Mai mốt về em nhé
Mê thư lính
T́nh khúc cho một người
Nỗi nhớ buồn hiu
D́u nhau đi cho hết....
Chùm thơ Đông Hương
Ta về
Ưu tư vận nước
Tưởng niệm 40 năm
Đêm ngủ tôi mơ
Tháng Tư lại đến nữa rồi
Cái chết của một tượng đá
Xuân Buồn
Anh sẽ đưa em về
Bức dư đồ
Tâm sự lính Mũ Xanh
Ngồi xuống đây
Hăy nhặt ǵum cha
Xin giữ
Mây tháng Tư
Xuân xứ người
Lời cho này anh
Giấc mơ tương lai
Cô giáo Tịnh Như
Nhớ Cao Xuân Huy
Bông hồng Hậu Nghĩa
Anh đi...
Chiều trên quê nội
Nội tướng của t́nh thương
30 tháng 4 - Sống và Chết
Với MX Sóng Thần một thuở...
Tháng Tư đen
Tao nợ mầy...
Pho tượng người lính...
Đôi nạng gỗ...
Tôi nợ anh...
Chùm thơ Áo Trắng 
Nhớ một chiều Xuân
Thơ của Trần Khoa Danh
Tâm sự người Thương Binh
Nhà xưa đă khép

 

 

 

 

 

 


Mùa Football Năm Nay Sẽ Không C̣n...

(Tặng cho những Mũ Xanh đă từng vui chơi, bàn về những trận football với Thiếu tướng Tư Lệnh SĐ/TQLC Bùi Thế Lân)

Mùa Football bắt đầu từ đầu tháng 9 là những ngày "bận bịu" của hai tên thuộc Tiểu đoàn Tổng Hành Dinh (TĐ/THD) - Phát Kiên ĐĐ Hành chánh/Tài chánh và tôi Nguyễn Dự ĐĐA/Viễn thám.

Gọi là "bận bịu" v́ hai tên nôn nóng, chờ đợi, theo dơi từng tin tức một, về đội banh ḿnh sắp sửa chơi, chẳng hạn như vào tuần đầu giữa đội nhà 49ers, San Francisco với Ravens, Baltimore, Phát Kiên và tôi cứ như gà mắc đẻ, cả mấy tuần trước đó sục sạo mọi nguồn tin trên báo chí cũng như t́m trên internet để ráng t́m ra một câu hỏi thật "đơn giản" -- đội nào sẽ thắng và bỏ tiền "cá độ" vào đội ḿnh đă "kết".

Nghe cứ như là "đang giởn" nếu cứ t́m khơi khơi như vậy, có được câu trả lời, rồi bỏ tiền ra cá độ mà lại thắng nữa th́ sướng nhất rồi, c̣n ǵ bằng nữa...Thử làm một bài tính- nếu bỏ ra $500 lấy về $500, và nếu chơi hết cả hơn ba chục đội ṛng ră 16 tuần lễ, cuối mùa sẽ bỏ túi ngót ngét $250,000 đô ngọt sớt. Kỹ nghệ "Cá độ" ở Mỹ chắc phải đóng cửa các casino ở Las Vegas v́ 2 tên TĐ/THD này mất. Đó là nói chuyện "giỡn chơi" thôi, chứ thực ra "sờ trán" mấy vị chơi cá độ banh cà na tiếng thở dài nhiều hơn là tiếng cười.

Nói về Football, quả thật, tuy là người đến Mỹ trong những năm 80's nay ngót ngét đă hơn 30 năm, tôi vẫn chưa thấu đạt hết luật chơi của môn chơi này. Đại khái, tôi chỉ hiểu "touch down", "field goal", những "penalty" này nọ... Những tên của "favorite quarter back" hay "wide receiver" tôi chỉ nhớ anh chàng Montana, Favre, Rice, anh em nhà Manning... này nọ; c̣n những tên tuổi khác của các đội, chẳng nhớ nổi. Những năm đầu đến Mỹ, tôi vẫn khoái "bóng tṛn" soccer hơn. C̣n về "Cá độ football" tôi không sính mấy! Lúc làm ở Convergent Technologies khoảng năm 1986 ǵ đó, cứ vào mùa football lại thấy có thằng Mỹ con, mang tấm giấy rủ chơi "quarter points/game" ǵ đó, tôi cũng "hùa" vào ít đồng, để xem mấy trận banh NFL trên TV cho thêm phần hứng thú; nhưng chẳng bao giờ trúng cả, nên ít lâu sau tôi không chơi nữa.

Anh Phát Kiên (PK) cũng thế, đến Mỹ chậm hơn tôi, luật lệ về football cũng ăn đong như tôi, nhưng ở anh, tinh thần mê say môn chơi này có phần hơn tôi xa!!! Vào đầu mùa football, anh đưa cho tôi cả tập báo dầy bảo tôi nghiên cứu về từng đội banh một. Cũng cần nói thêm, h́nh như những người Minh Hương (tôi hay gọi đùa anh là dân "đầu gà đít vịt" hay Minh Hương) có máu "sát phạt" hơn phải. Qua bài này, "Tai vách, Mạch rừng" không tiện nói, số tiền cá độ lên tới bao nhiêu đối với PK, nhưng phần tôi, ít khi nào là "1 chai nước" cứ "nửa chai" một trận cho vui (1 chai là tờ giấy bạc dollar in h́nh Franklin).

Hai thằng tôi lăng xăng sắp đặt, căng óc vào nghiên cứu hàng tuần một, và rồi gọi anh bạn vốn là một "bookie" amateur, bỏ ra đôi ba "chai" vào đội A, đội B nào đó cho "máu cá cược" chạy rần rần lên một chút! Để rồi tuần sau, kết quả nếu thắng lợi đúng như mong muốn chúng tôi "ăn mừng" ở một quán ăn nào đó, hoặc nếu bị thua là mặt cứ "dài ra như cái lọ" trông thật thảm hại, rồi lại "nghiên cứu để thua và để thắng" trước khi có trận nữa vào tuần sau.

Cuộc chơi, gịng đời cứ thế trôi, thắng thua của hai đứa tôi là 5 ăn, 5 thua, hàng tuần lúc thắng ghé "Paloma", lúc ghé "B́nh Minh" bỏ tiền "ăn mừng" thắng trận bên ly bia, bên dĩa tiết canh. Được ít mùa banh như thế, nhiều khi tôi cũng thấy chán, bỗng trở nên "lười cá độ", măi cho đến khi chúng tôi gặp Thiếu tướng (T/T). Tôi và anh Phát hay gọi là "ông cụ", không biết chúng tôi gọi T/T là "ông cụ" v́ tuổi tác đă trọng hay "ông cụ" là một quân bài may mắn trong môn chơi Tổ tôm/Tài bàn!!. Quả thật, từ khi nghe T/T "bàn" về football chúng may hơn hẳn. Trung b́nh, nghe theo lời T/T cứ 4 trận chỉ thua 1 trận rưỡi hoặc 1 trận. Theo như môn học Xác xuất và Thống kê với "base rate" 70 - 75% là cao lắm.

Tôi vốn hay t́m hiểu, học hỏi; những lúc gần "ông cụ" hay lân la hỏi chuyện football. Theo như T/T "Biết người, biết ta--Trăm trận trăm thắng" của Tôn Tử cũng chưa đủ thắng, đủ để lượm được tiền của Las Vegas, nhất là trong môn chơi football, cực kỳ rắc rối này. Theo T/T "điều nghiên" trận đánh là điều phải làm trước nhất. Tôi và anh Phát vốn thuộc loại "ḿ ăn liền" trong 1 trận đánh chỉ mong "ông cụ" cho biết ai thắng và điểm thắng như thế nào? Với T/T muốn có câu trả lời như vậy, "ông cụ" phải mất từ 2 tiếng đồng hồ trở lên. Do đó, nhiều khi trước trận đánh ít tiếng chúng tôi vẫn chưa có "chỉ thị" từ T/T, chúng tôi bấn xúc xích lên bèn gọi tới chị Khanh hỏi, chỉ thấy chị trả lời T/T đang trầm ngâm cầm cây viết với tờ giấy tính toán cái ǵ đó; khiến hai thằng càng nôn nóng...

Có thể nói, môn chơi football đối với T/T có vẻ quen thuộc lắm, và "ông cụ" cũng muốn truyền dậy cho hai đứa tôi. Có lần chúng tôi cùng T/T xem TV trận đấu giữa New Orlean và Atlanta, bỗng T/T quay ra hỏi chúng tôi "hai cậu có biết đang đấu ở đâu và thời tiết như thế nào không?" Tôi nh́n vào TV măi vẫn không biết sân vân động ở đâu, anh Phát cũng mù tịt như tôi. Thay v́ chỉ cho chúng tôi biết đội nào là đội chủ nhà T/T chờ 10 phút sau ông mới làm ra vẻ vô t́nh nói "Đội áo sậm là đội chủ nhà" thế là chúng tôi biết đang đấu ở Atlanta v́ họ mặc áo đỏ sậm. Do sân Atlanta không có mái che cho nên thời tiết mưa to đă ảnh hưởng đến trận đấu, ông cụ muốn "test" xem tŕnh độ hiểu biết về banh cà na của hai đứa tôi đến cỡ nào. Xem gần hết trận T/T "chua" thêm "Không hẳn trận nào, đội chủ nhà đều mặc áo mầu sậm, có nhiều đội khách cũng mặc áo sậm--như đội Raider Oakland chẳng hạn, lúc nào cũng silver & black trông như bọn hải tặc!. Cái hay và duyên dáng, tế nhị của T/T là chỉ bảo nhưng không làm ra vẻ chỉ bảo "thầy đời" Cứ theo cách đó tôi và anh Phát dần dà học thêm ra nhiều thứ ở football.

Nói chung T/T vẫn không chỉ cho chúng tôi hiểu "làm thế nào để biết được đội thắng/thua" nhưng chúng tôi đoán là "ông cụ" có phương pháp như thế này--trước hết "điều nghiên" thật kỹ hai đội, khả năng lâm trận với tinh thần cao hay thấp, bị thương nhiều hay ít, sau đó t́m hiểu những yếu tố khác như thời tiết, sân cỏ, số người ưa thich vào đội nào đó nhiều hay ít, điểm do nhà cái đưa ra vân vân... để rồi quyết định với sác xuất khá cao, nhưng may rủi vẫn là yếu tố chính, chúng tôi nghe cứ tưởng như T/T đang điều 1 đơn vị tác chiến vào vùng đất địch. Anh Phan Văn T́nh thuộc ĐĐA/VT cùng với tôi từng nói "T/T Bùi Thế Lân là 1 trong số 5 nhà tham mưu trưởng quân sự giỏi nhất Việt Nam" Do đó, tôi h́nh dung, cứ mỗi trận đánh ông cụ gọi 2 đội ra điểm danh, từng tên một, sau đó gọi nhà cái "điều tra" xem nếu số người chơi cá độ sẽ khiến nhà cái đặt ra tỷ số nào để "có ăn" vân vân và vân vân ... (không tiện nói hết ở đây sợ lộ bí mật, nhà cái casino sờ gáy tôi và Phát Kiên...!!!)

Trở lại những "chai nước" thường là thắng chúng tôi làm ǵ??? Người Minh Hương Phát Kiên có những lần thắng vài thùng nước là thường, c̣n tôi được 1/2 chai là vui tớn lên bèn cho ai đó; có khi một anh bạn lính nào đó đang cần tiền đi ăn trưa, có khi nhớ về 1 anh bạn ở Việt Nam; c̣n hơn 1 chai th́ "mẹ đĩ" lấy mất! Suốt trong những tuần lễ mùa banh, chúng tôi luôn "hậu tạ" "ông cụ" bằng cách mời T/T và phu nhân đi ăn với tụi này. Thường là 1 quán nhỏ lặng lẽ bán đồ ăn Tầu, có chai rượu vang đỏ với đồ ăn ngon chúng tôi lại học thêm được vài điều mới; và dĩ nhiên những thùng nước lại rơi vào người Minh Hương Phát Kiên vào tuần sau... Quả thật, chúng tôi Phát Kiên và tôi như đang ôm hũ vàng mà không ai biết cả!!!

Cái kỷ niệm đặc biệt nhất với tôi là mặc dầu T/T đă mất, tôi vẫn được "1 chai" tiền thắng trong trận Super Bowl vừa qua, và buổi tiệc để "ăn mừng" thắng lợi trận trước khoảng gần cuối tháng Giêng, bỗng nghe ông cụ có giọng hơi khác thường...T/T ngồi trầm ngâm "lười" cụng ly với chúng tôi, rồi quay sang tôi, ông cụ nói đôi ba lần "Này, Dự này! những lần vui như thế này không c̣n nhiều nữa đâu đấy nhá!!!" Giọng ông cụ nghe thật buồn và ánh mắt cũng thật là lạ!. Rồi T/T quay sang Phát Kiên căn dặn, nhắc nhở người Minh Hương Phát Kiên thận trọng v́ cay cú cá độ nhiều tiền sẽ càng thua đậm v́ "hoả mù" do nhà cái tung ra nhiều lắm. Người Minh Hương Phát Kiên nghe "ông cụ" khuyên bảo cũng thoát nạn nhiều phen. Có lần ngồi ở Paloma xem game, PK tuyên bố một câu "xanh rờn" -- "Thưa T/T trận này em được tổng cộng 18 "chai"!" Cũng ít ngày sau, PK lại thở dài: "Nếu nghe theo lời ông cụ đă ít thua đậm như hôm nay!!!" Trở lại chuyện, trận Super Bowl, vốn là nhà tham mưu giỏi, T/T bảo chúng tôi đừng cá cược theo đội mà hăy theo điểm "under" hay "over" Thế là chúng tôi nghe theo lời ông cụ, và dĩ nhiên 2 tuần sau tôi biết là tôi thắng nhưng lại đang ở Việt Nam thăm bà chị vốn không được khoẻ... và thật là buồn ngày tôi ra phi trường leo lên máy bay khoảng 9 giờ sáng nghe tin T/T mất!!! Tôi bỗng thấm thía lời ông cụ nói trên bàn tiệc với chúng tôi. Sau 5 tuần ở VN trở về Mỹ, Phát Kiên gặp tôi và dúi vào tay tôi nói: "Nè, 1 chai cho trận Super Bowl đó! Hên cho anh, anh nghe theo lời T/T c̣n tôi bị banh xác v́ bắt thằng Broncos đậm quá!!!!"

Thế là hết!!! Những mùa football tới với tôi sẽ măi măi không c̣n hào hứng nữa, v́ T/T không c̣n nữa để chơi football với PK và tôi. Bên ly bia chúng tôi thường đùa "không biết ở trển T/T đang bắt đội nào tuần này?", và niềm hứng thú "cá độ" môn chơi banh cà na với tôi h́nh như mất dần như đoạn cuối của bản giao hưởng "Swan Lake" ngậm ngùi cho bầy thiên nga đă mất!!!

Nguyễn Dự ĐĐA/Viễn Thám

 


Văn


Cách sử dụng "I" và"Y"...
Cải cách tiếng Việt
Dấu "hỏi & ngă" trong tiếng Việt
Luật dấu hỏi & ngă
Gạch nối trong tiếng Việt
Xưng hô tiếng Việt...


Cuộc tṛ chuyện bất ngờ
Thư Hậu phương
Nhắc chuyện xưa
Một chuyến đi Oklahoma 
Thăm lại “Mái Nhà” xưa
Hăy kể cho tôi nghe
Young Marines trong ngày Tưởng Niệm 30/04/17
Trận QT 72 của Lữ Đoàn 258 TQLC
Sớ Táo Quân TQLC - Đinh Dậu 2017
Đọc "Chặng Đường Nối Tiếp"
NT Nguyễn Thành Yên
NT Hoàng Lăm
Cái chào của Niên Trưởng
Chuyến tản thương cuối cùng
Tháng Ba chôn súng
Các NT TQLC
TQLC mà bà không biết sao?
Người Y-Tá chiến trường
Thôi ! Ḿnh về Linh Xuân Thôn, đi em !
Một thời để nhớ
T́m cha
Biệt đội Sóng Thần
Lăo lượm “Ve Chai”
Trâu Điên Và Cố Vấn Mỹ... Muộn Vẫn Phải Nói...
Trâu Điên and Cố vấn Reunion 46 years later (1969-2015)
Trung đội 2 Tiểu Đoàn 7 TQLC và những ngày cuối cùng
Quận Trưởng Quận Triệu Phong, Quảng Trị - Chuẩn Úy Lê Đ́nh Lời
Người lính tiên phuông
Anh hùng bất tử
40 Năm tỵ nạn... Nh́n lại đoạn đường
Người Pháo Thủ TQLC trong cuộc chiến 1972
Mùa Football năm nay sẽ không c̣n...
Đoàn 76 tù binh
Những con Quạ Đen trên nóc nhà xác
Mảnh đời tị nan tại Đức
Người lính già không bao giờ chết
Cơn mưa hạ Atlanta 2014
Cánh Đại Bàng c̣n lại giữa vùng trời TQLC
Vui buồn đời lính -T́nh đồng đội
Nghĩa cử cao quư
Rũ áo thênh thang
30-4 những giờ phút sau cùng của một người Trung đội trưởng TQLC
Người Việt Viết Tiếng Việt. "Người Giệc Giết" Tiếng Việt
Chỉ c̣n là kỷ niệm
Chuyện về cột cờ đầu tiên tại Little Saigon
Nhớ Chú Cảo
Chúc mừng Trường Can
Chuyện ngày xưa…thật xưa
Viết cho con gái Cao Xuân Huy
Những ngày vui ở Nam Cali
Ḍng sông êm đềm
Điệp khúc buồn
Cháu Ông Nội, Tội Bà Ngoại!
Nợ Mẹ hai tiếng yêu thương
Nỗi buồn tháng Tư
Cuộc hội ngộ của Sĩ Quan TQLC/VNCH  và em bé gái mà Ông đă cứu 41 năm trước...
Những cái chết thầm lặng
Dục Mỹ, ḷ luyện thép
Người hát rong nhạc vàng
Khoá 22 và Lam Sơn 719 Hạ Lào
Nụ cười xinh
Những ngày xưa thân ái
Quê hương bỏ lại
Biển vẫn đợi chờ
Buồn vui Đại Hội 2012 tại Oregon
Kỷ Niệm Ngày QL.VNCH. 19/6 - Người lính Việt Nam Cộng Ḥa sau 37 năm nh́n lại...
Nỗi ḷng người lính VNCH nhân ngày Chiến Sĩ Trận Vong
Khóc bạn
Người Lính TQLC bên bờ Bến Hải
Ông Cháu tựa má đầu
Mùa xuân trên đỉnh Torkham
Chiến thắng đầu Xuân
Một thời để yêu, một thời để nhớ
Tuổi 70… Chán mớ đời!
Chút ân t́nh rất đỗi mong manh
Người c̣n nhớ hay người đă quên
Cao Xuân Huy - Chuyện chưa ai kể
Nhớ về Cao Xuân Huy “Tháng Ba găy súng”
Chút ánh nắng mặt trời trong mùa thu Oregon
Ḍng sông tuổi nhỏ
Vui buồn đời lính 1 - 2 - 3 - 4 - 5
Ḍng thời gian và những âm giai của một người lính TQLC
Huyền thoại chiến sĩ Mũ Xanh
Cuộc chiến không dừng ở đây
Nỗi ḷng biết ngỏ cùng ai?
Chiêu hồn Quái Điễu
Thiên hùng ca dựng một ngọn cờ
Thuận An, hành quân triệt thoái
Thư t́nh viết muộn
Người lính miền Nam
Thăm lại Quảng Trị – Khe Sanh & chiến sĩ vô danh
Hăy thắp cho anh một ngọn đèn
Tôi đi lính...
Giờ phúc sau cùng của người Trung Đội Trưởng
Đôi bờ chiến tuyến
Cuộc gặp gỡ kỳ diệu
Thoáng nhớ ngậm ngùi
Mối t́nh Sơn Khê
Hai anh em tên Cờ, họ Việt Nam Cộng Ḥa
Hạt bụi vĩ đại
Thư Khu Bưu Chính (KBC)
Hai h́nh ảnh, một cuộc đời
Vé Đây! Vé Đây!
Tháng Ba buồn thiu, tháng Tư găy súng
Bà Mẹ Quê
Ôm M60, M79 đánh ghen
Nghe Nhạc Trang Thủy