Thơ

Trang thơ Nguyễn Minh Châu

Tuổi trẻ Việt Nam
Xuân nhớ đến Mẹ
Người Lính Già (Đại Bàng Tango)
Mùa Giáng Sinh xưa
Nhớ về chốn cũ
Nhớ nhà (Nhớ ngày ấy)
Saigon của tôi
T́nh sen
Mănh Hổ “Tây Đô”
Kư Ức khó quên (Ngày tàn cuộc chiến)
Người lính già (Cọp nhớ rừng)
Khi tôi chết (Tâm sự người lính già)
T́m phương giác
Gục đầu xuống
Đêm trăng nhớ bạn
Người lính và nỗi nhớ
Hương xưa của tôi
Người lính VNCH
Huyền thoại mưa Sài G̣n
Vịt Tiềm
Thắp nhang cho bạn
Tấm thẻ bài
Thăng trầm
Hoa nước mắt
Khi tôi đi
Độc ẩm
Nh́n đất mẹ
Nợ núi sông đă trả, chỉ c̣n nợ em
Tận cùng nỗi nhớ
Một câu hỏi
Một thoáng suy tư
Mày hỏi tao
Bạc màu áo trận
Thơ - Đông Hương 1 - 2 - 3
Đồng đội
Quận Tư, xóm nhỏ
Người lính già (Cọp nhớ rừng)
Cảm xúc Tháng Tư Đen
Nhớ Bạn tuổi thơ
Tháng Tư hoài vọng
Nhớ Phá Tam Giang
Khi cha già cha sẽ về đâu??
Biển ấy, mùa này
Tháng Ba rồi ....
Một ngày và một đời TQLC
Buồn như một sớm trời không nắng
Huế xa rồi - Mai mốt về em nhé
Mê thư lính
T́nh khúc cho một người
Nỗi nhớ buồn hiu
D́u nhau đi cho hết....
Chùm thơ Đông Hương
Ta về
Ưu tư vận nước
Tưởng niệm 40 năm
Đêm ngủ tôi mơ
Tháng Tư lại đến nữa rồi
Cái chết của một tượng đá
Xuân Buồn
Anh sẽ đưa em về
Bức dư đồ
Tâm sự lính Mũ Xanh
Ngồi xuống đây
Hăy nhặt ǵum cha
Xin giữ
Mây tháng Tư
Xuân xứ người
Lời cho này anh
Giấc mơ tương lai
Cô giáo Tịnh Như
Nhớ Cao Xuân Huy
Bông hồng Hậu Nghĩa
Anh đi...
Chiều trên quê nội
Nội tướng của t́nh thương
30 tháng 4 - Sống và Chết
Với MX Sóng Thần một thuở...
Tháng Tư đen
Tao nợ mầy...
Pho tượng người lính...
Đôi nạng gỗ...
Tôi nợ anh...
Chùm thơ Áo Trắng 
Nhớ một chiều Xuân
Thơ của Trần Khoa Danh
Tâm sự người Thương Binh
Nhà xưa đă khép

 

 

 

 

 

 


Mối t́nh Sơn Khê

Hai anh em cứ dùng dằng đùn nhau: "Hôm nào em nói cho Mẹ rơ ư của tụi ḿnh đi, anh ngại quá! Em là con gái ỏn ẻn với Mẹ, anh thấy hay hơn đó, chuyện khá tế nhị hai anh em cùng gập Mẹ lúc nào đó thuận tiện chúng ḿnh cùng đến gần Mẹ và em là con gái, em mở đầu, thỉnh thoảng anh gật đầu tán đồng là được, Mẹ dễ cảm nhận được là hai anh em ḿnh cùng vui vẻ đồng ư th́ Mẹ mạnh dạn quyết định hơn em à. Tụi ḿnh cứ nói với Mẹ: "Mẹ à, Bố mất cũng đă gần 6 năm rồi, tụi con nghe Mẹ kể về mối t́nh đầu ngày xưa của Mẹ và bây giờ mới t́m lại được nhau. Tai sao Mẹ và Ông không tái hợp lại với nhau, tới tuổi này và năm tháng cứ qua dần, những người như Mẹ và Ông đều cần có nhau, chăm sóc cho nhau, tụi con thấy thuận lợi và đều mong như vậy đó Mẹ à....." Khi nghe hai con tâm sự với ḿnh th́ nước mắt chảy dài trên hai g̣ má, ôi các con của Mẹ, để Mẹ nghiêm chỉnh nghĩ lại......

Chỉ có thế thôi mà anh em ḿnh cứ đắn đo măi chỉ tại em nhát đó thôi, đáng lẽ em phải nói với Mẹ lâu rồi mới phải? con gái mà, thường gần gũi Mẹ nhiều hơn. T. bẹo cưng má em gái sao nhát quá vậy em! em không nói mà cứ đùn cho anh nói, sau này cô nào là chồng em th́ nó chết là cái chắc. Cô em gái ngúng nguẩy anh cứ luôn chọc quê em hoài à, em mong có cô nào rước anh đi cho sớm chợ để em nhờ, cứ mỗi lần em nũng nịu xin Mẹ cái này cái kia là y như anh lại làm em cụt hứng và Mẹ th́ cười x̣a, ôi con gái Mẹ sắp lấy chồng rồi mà c̣n nhơng nhẽo như con nít, c̣n anh chỉ được cái phá đám là giỏi. Thôi được rồi anh xin lỗi cô em gái cưng của anh, vậy được chưa? Hai anh em cùng cười x̣a vui vẻ.....

Mùa đông, ngoài trời mưa sụt sùi cả tuần nay rồi, cơm tối xong Kh. ngồi ở pḥng khách bật TV lên, luớt hết các băng tần không thấy có chương tŕnh nào coi được cả, nàng tắt TV, quay sang mở dàn nhạc, cho đĩa nhạc chạy, dàn nhạc khá đắt tiền nên giọng hát và nhạc đệm phân biệt rơ ràng treble và bass, lại ở một pḥng khách kín đáo ấm cúng trong ngôi biệt thự khá lớn sang trọng trên đồi xa cách các tiếng động ồn ào dưới phố nên âm thanh cao bổng và xuống thấp trầm ấm, người có tŕnh độ thẩm âm khó tính đến đâu cũng không chê được. Tiếng hát ai oán phát ra từ dàn nhạc nghe như xé ḷng, Kh. lẩm bẩm nhè nhẹ hát theo mà ḷng buồn như cắt từ ruột gan:
- Cũng may mà ḿnh chưa lấy nhau, nên t́nh yêu mới như ban đầu
- Cũng may mà ḿnh chưa lấy nhau, nên t́nh yêu dài theo năm tháng
- Cũng may đường đời đă hai lối đi, nên t́nh c̣n ôm ấp hẹn thề
- Cũng may đường đời đă cách chia, nên c̣n vương vấn câu t́nh si....
( Nhạc và lời Nguyễn tâm Hàn )

Mưa ngoài trời và âm thanh trong pḥng khách đă đưa Kh. trở về dĩ văng với mối t́nh đầu hồi c̣n là cô nữ sinh viên luật khoa ở Saigon, 42 năm về trước, Sơn và Khê đă yêu nhau tha thiết, những ngày mưa tháng nắng của Saigon hoa mộng một thời của chúng ḿnh, anh c̣n nhớ không anh?.. Kh. tự rên rỉ thầm một ḿnh, và tự trách: Anh yêu thương ḿnh biểu lộ ra từng cử chỉ, lời nói, hành động nào cũng cố làm cho ḿnh hài ḷng. Anh là một sĩ quan cao cấp Quân Lực VNCH, rồi sau chỉ huy một đơn vị lớn, sau những ngày kham khổ trong vùng rừng núi hành quân. Khi về nghỉ ngơi dưỡng quân tại Saigon, anh thường đón ḿnh tại trường luật bằng xe Fiat đỏ thể thao, lật mui của anh và mang ḿnh vào trong Câu lạc Bộ Sĩ quan, anh rủ ḿnh vào chơi và bơi lội ở hồ tắm trong trại binh "Nguyễn văn Nho" bên Thị nghè, một hôm thấy ḿnh vui vẻ cười đùa anh mới thổ lộ cùng ḿnh: "Anh nhớ em ngày đêm và thương em quá không muốn xa em một phút nào nữa". Rồi anh đề nghị chúng ḿnh cưới nhau đi. Hồi đó c̣n là con gái mới lớn chưa kinh nghiệm, va chạm thực tế của cuộc sống, nghe anh nói như thế, ḿnh sung sướng nước mắt ràn rụa nói, để em về thưa với Bố Mẹ em và có ǵ em sẽ cho anh biết sau nhé cưng! anh vừa lái xe vừa năn nỉ Kh. hăy nghe anh nói này, anh yêu em nhiều lắm và không muốn mất em.....

Sau nhiều ngày đêm suy nghĩ mà ḿnh vẫn không dứt khoát nói cho Bố Mẹ ḿnh biết, tại sao hồi đó ḿnh lại ngu ngơ đối xử với anh như vậy. Kh. vẫn âm thầm lặng lẽ không cả một lời nói với anh ư ḿnh ra sao?. Hồi đó ḿnh c̣n nhỏ mới lớn vào đời chỉ nghĩ cho ḿnh thôi, thiếu hẳn sự suy nghĩ của người lớn trưởng thành đối với anh. Sau này ḿnh mới thấy ân hận nhiều.

Ít năm sau, chiến tranh VN bùng nổ lớn và dữ dội hơn, không bao giờ nghe tin tức về anh cả chỉ nghe nói anh đă lên cấp tướng và chỉ huy một đại đơn vị ngày đêm hành quân mịt mù ngoài vùng vĩ tuyến thế thôi. Gia đ́nh, Bố Mẹ nào cũng vậy chỉ muốn con gái đă lớn của ḿnh lập gia đ́nh càng sớm càng tốt. V́ áp lực của gia đ́nh và đă lâu không nghe tin tức về anh và không thấy anh về Saigon nữa.... Kh làm vui ḷng Bố Mẹ nên đă lập gia đ́nh.

Thời cuộc đưa đẩy chiến tranh VN chấm dứt Kh. cùng chồng và hai con di tản sang Hoa Kỳ, yên sống với gia đ́nh, chồng có óc kinh doanh làm ăn phát đạt Kh. ở nhà nuôi con ăn học, tiền của chồng kiếm được chẳng thiếu ǵ, mua nhà cửa khu sang trọng giàu có trên đồi.

Con cái học hành thành đạt, gia đ́nh đang êm ấm hạnh phúc th́ chồng Kh. bị đột quỵ qua đời v́ nghẽn máu mạch tim. Sau hơn năm năm thờ chồng săn sóc con cái, những lúc rỗi răi con cái thường hay bắt gập Mẹ ḿnh ngồi thừ nước mắt lưng tṛng, buồn so cô đơn thật tội nghiệp, nên T. và em, hai anh em bảo nhau khi nào thấy Mẹ buồn ngồi một ḿnh th́ nhào tới hỏi Mẹ đủ điều cốt làm sao cho Mẹ vui với con cái, bớt cảm thấy cô đơn....

Khách tham dự một dạ tiệc cưới, đáng lẽ là phải hỉ hả vui cười, chúc mừng hạnh phúc cho cô dâu và chú rể, nhưng tiệc cưới đêm nay lại mang đến cho khách tham dự nước mắt và những nụ cười đầy chất mặn của nước mắt...khách đang tiệc tùng vui vẻ .... sang đến phần văn nghệ giúp vui, th́ hai anh em con của cô dâu lên sân khấu xin:
- Thưa quư vị quan khách, thưa Dượng và Mẹ cho phép tụi con hát mừng Dượng và Mẹ, anh con sẽ đàn vĩ cầm và con sẽ hát bài “Nửa hồn thương đau“ nhạc của Phạm đ́nh Chương phổ thơ Thanh tâm Tuyền.

Tiếng vĩ cầm réo rắt của cậu con trai và giọng ca khàn, trầm đục, buồn của cô con gái vang lên:

Nhắm mắt cho tôi t́m một thoáng hương xưa, cho tôi về đường cũ nên thơ cho tôi gập người xưa ước mơ.........
Nhắm mắt ôi sao nửa hồn bỗng thương đau, ôi sao ngàn trùng măi xa nhau hay ta c̣n hẹn nhau kiếp nào....... Anh ở đâu? Em ở đâu? Có chăng mưa sầu buồn đen mắt nâu............
Đôi khi em muốn tin, ôi những người, ôi những người khóc lẻ loi một ḿnh, khóc lẻ loi một ḿnh........

Hai người con một đàn, một hát trong nước mắt chia sẻ hạnh phúc với Mẹ ḿnh và rồi bất ngờ cô dâu “Mẹ” và chú rể “Dượng” cũng bật khóc ngay trên sân khấu v́ không thể nén được “Hạnh phúc đau thương muộn màng” của ḿnh...

Pḥng tiệc im lặng, khách dự tiệc ngừng ăn uống và chuyện tṛ,chỉ c̣n cảm nhận được tiếng động sụt sùi xúc cảm cho một mối t́nh, t́nh đầu...rồi lạc nhau và chỉ t́m lại được nhau sau 42 năm trời.......t́m kiếm./.

Chu Vũ

Mời nghe bản nhạc Cũng May....

 


Văn


Cách sử dụng "I" và"Y"...
Cải cách tiếng Việt
Dấu "hỏi & ngă" trong tiếng Việt
Luật dấu hỏi & ngă
Gạch nối trong tiếng Việt
Xưng hô tiếng Việt...


Cuộc tṛ chuyện bất ngờ
Thư Hậu phương
Nhắc chuyện xưa
Một chuyến đi Oklahoma 
Thăm lại “Mái Nhà” xưa
Hăy kể cho tôi nghe
Young Marines trong ngày Tưởng Niệm 30/04/17
Trận QT 72 của Lữ Đoàn 258 TQLC
Sớ Táo Quân TQLC - Đinh Dậu 2017
Đọc "Chặng Đường Nối Tiếp"
NT Nguyễn Thành Yên
NT Hoàng Lăm
Cái chào của Niên Trưởng
Chuyến tản thương cuối cùng
Tháng Ba chôn súng
Các NT TQLC
TQLC mà bà không biết sao?
Người Y-Tá chiến trường
Thôi ! Ḿnh về Linh Xuân Thôn, đi em !
Một thời để nhớ
T́m cha
Biệt đội Sóng Thần
Lăo lượm “Ve Chai”
Trâu Điên Và Cố Vấn Mỹ... Muộn Vẫn Phải Nói...
Trâu Điên and Cố vấn Reunion 46 years later (1969-2015)
Trung đội 2 Tiểu Đoàn 7 TQLC và những ngày cuối cùng
Quận Trưởng Quận Triệu Phong, Quảng Trị - Chuẩn Úy Lê Đ́nh Lời
Người lính tiên phuông
Anh hùng bất tử
40 Năm tỵ nạn... Nh́n lại đoạn đường
Người Pháo Thủ TQLC trong cuộc chiến 1972
Mùa Football năm nay sẽ không c̣n...
Đoàn 76 tù binh
Những con Quạ Đen trên nóc nhà xác
Mảnh đời tị nan tại Đức
Người lính già không bao giờ chết
Cơn mưa hạ Atlanta 2014
Cánh Đại Bàng c̣n lại giữa vùng trời TQLC
Vui buồn đời lính -T́nh đồng đội
Nghĩa cử cao quư
Rũ áo thênh thang
30-4 những giờ phút sau cùng của một người Trung đội trưởng TQLC
Người Việt Viết Tiếng Việt. "Người Giệc Giết" Tiếng Việt
Chỉ c̣n là kỷ niệm
Chuyện về cột cờ đầu tiên tại Little Saigon
Nhớ Chú Cảo
Chúc mừng Trường Can
Chuyện ngày xưa…thật xưa
Viết cho con gái Cao Xuân Huy
Những ngày vui ở Nam Cali
Ḍng sông êm đềm
Điệp khúc buồn
Cháu Ông Nội, Tội Bà Ngoại!
Nợ Mẹ hai tiếng yêu thương
Nỗi buồn tháng Tư
Cuộc hội ngộ của Sĩ Quan TQLC/VNCH  và em bé gái mà Ông đă cứu 41 năm trước...
Những cái chết thầm lặng
Dục Mỹ, ḷ luyện thép
Người hát rong nhạc vàng
Khoá 22 và Lam Sơn 719 Hạ Lào
Nụ cười xinh
Những ngày xưa thân ái
Quê hương bỏ lại
Biển vẫn đợi chờ
Buồn vui Đại Hội 2012 tại Oregon
Kỷ Niệm Ngày QL.VNCH. 19/6 - Người lính Việt Nam Cộng Ḥa sau 37 năm nh́n lại...
Nỗi ḷng người lính VNCH nhân ngày Chiến Sĩ Trận Vong
Khóc bạn
Người Lính TQLC bên bờ Bến Hải
Ông Cháu tựa má đầu
Mùa xuân trên đỉnh Torkham
Chiến thắng đầu Xuân
Một thời để yêu, một thời để nhớ
Tuổi 70… Chán mớ đời!
Chút ân t́nh rất đỗi mong manh
Người c̣n nhớ hay người đă quên
Cao Xuân Huy - Chuyện chưa ai kể
Nhớ về Cao Xuân Huy “Tháng Ba găy súng”
Chút ánh nắng mặt trời trong mùa thu Oregon
Ḍng sông tuổi nhỏ
Vui buồn đời lính 1 - 2 - 3 - 4 - 5
Ḍng thời gian và những âm giai của một người lính TQLC
Huyền thoại chiến sĩ Mũ Xanh
Cuộc chiến không dừng ở đây
Nỗi ḷng biết ngỏ cùng ai?
Chiêu hồn Quái Điễu
Thiên hùng ca dựng một ngọn cờ
Thuận An, hành quân triệt thoái
Thư t́nh viết muộn
Người lính miền Nam
Thăm lại Quảng Trị – Khe Sanh & chiến sĩ vô danh
Hăy thắp cho anh một ngọn đèn
Tôi đi lính...
Giờ phúc sau cùng của người Trung Đội Trưởng
Đôi bờ chiến tuyến
Cuộc gặp gỡ kỳ diệu
Thoáng nhớ ngậm ngùi
Mối t́nh Sơn Khê
Hai anh em tên Cờ, họ Việt Nam Cộng Ḥa
Hạt bụi vĩ đại
Thư Khu Bưu Chính (KBC)
Hai h́nh ảnh, một cuộc đời
Vé Đây! Vé Đây!
Tháng Ba buồn thiu, tháng Tư găy súng
Bà Mẹ Quê
Ôm M60, M79 đánh ghen
Nghe Nhạc Trang Thủy