Page 147 - DAC SAN SONG THAN 2025
P. 147

TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM





                   nhìn về quê hương nghìn trùng, cách          lên liên tiếp.  Nghìn trùng xa cách.  Nha
                   trở.  Nhìn về gia đình với nỗi xót xa,       Trang  ngày  về.    Đưa  em  tìm  động  hoa
                   chia lìa, ngăn cách.   Cuộc đời bị bao       vàng.  Em đến thăm anh một chiều mưa.
                   bọc  bởi  các  hàng  rào  giây  kẽm  gai     Tôi hát không mệt mỏi.  Hát lên bằng
                   chằng  chịt  vây  kín  ở  chung  quanh.   sự  rung  động  của  chình  mình.    Hát
                   Những tháp canh đứng sừng sững, uy           trong  buổi  đầu  xuân  tràn  đầy  nắng
                   nghi, cùng chuỗi ngày tháng mịt mù,          mới.  Hát trong sự tủi nhục, căm hờn.
                   đen  tối  đang  tuần  tự  mở  ra  ở  trước   Hát  cho  tất  cả  bạn  bè  tôi  nghe.
                   mặt.  Đảo mắt nhìn sang hai bên, tôi         Những người bạn tù giống tôi.  Những
                   chỉ thấy toàn là những khuôn mặt ảo          người bạn tù đang ngồi đấy.  Những
                   não,  còm  cõi,  hốc  hác,  buồn  rũ  rượi.   người bạn tù héo mòn, đương thả hồn
                   Những  khuôn  mặt  nhăn  nhúm,  đờ           vương vấn về khoang trời kỷ niệm xa
                   đẫn, cùng những giọt nước mắt đang           xăm nào đó.  Mọi người đều im lặng
                   tuần tự hiện ra, long lanh ở trên khóe.   phăng phắc.  Tôi cố cất cao giọng hát,
                   Để phá tan bầu không khí nặng nề, u          rồi tuần tự nhỏ dần để chấm dứt bản
                   ám  đó,  chúng  tôi  quên  bẵng  đi  thân    nhạc cuối cùng.  Tiếng vỗ tay lại rộn
                   phận  tù  đầy  rồi  đồng  thanh  cất  cao    rã vang lên.  Kết thúc.  Chúng tôi ngồi
                   giọng hát:   “Cờ bay, cờ bay trên thành      lại, quây quần bên chiếc ca cà phê đặc

                   phố  thân  yêu  vừa  lấy  lại  đêm  qua  bằng   quánh, cùng đống bánh mứt được gửi
                   máu.”  Dứt bản nhạc, ai nấy mới giật         vào từ ở phía gia đình.  Anh nghiêng
                   mình, trố mắt nhìn nhau bằng thái độ         người, kề sát bên tai tôi nói nhỏ:
                   sợ sệt, lo lắng.  Có tiếng anh nói vọng      “Cậu nên cẩn thận.  Sau Tết thể nào
                   lên như nhắc nhở:                            cũng có chuyện rắc rối xẩy ra.”
                   “Hát nhạc tình đi.”                                   Tôi quay sang nói với anh:
                            Tôi hướng tầm mắt về phía anh:      “Cảm  ơn  anh!    Chuyện  đó  thì  tất
                   “Anh thích bản nào!”                         nhiên rồi.  Tôi sẽ có cách xoay sở.”
                   “Em hiền như ma soeur đươc không!”                    Thật  vậy.    Đúng  y  như  lời  anh
                            Tôi  gật  đầu.    Tiếng  nhạc  đệm   nói.    Vừa  bước  sang  mồng  bốn  Tết,
                   bắt  đầu  trổi  lên.    Tôi  cất  cao  giọng   chúng tôi lần lượt bị gọi lên làm việc.
                   hát.  Qua tiếng thơ mượt mà của thi sĩ       Người  đầu  tiên  là  ông  bầu  Phước.
                   Nguyễn  tất  Nhiên,  được  chau  chuốt       Tiếp đến là Thanh, Phong, Lạc, Cang
                   bởi kỹ thuật tài tình, điêu luyện của        và đến lượt tôi là người sau chót.  Vừa
                   người nhạc sĩ tên tuổi Phạm Duy, đã          thấy tôi bước vào, gã cán bộ liền trợn
                   đưa bản nhạc đến giá trị tuyệt vời của       mắt tỏ vẻ giận dữ:
                   nó.  Dứt bản nhạc.  Tiếng vỗ tay lại         “Cách Mạng đã mở lượng khoan hồng
                   rộn ràng vang lên.  Hứng khởi, tôi hát       cho  các  anh  vào  đây  để  cải  tạo,  rèn








      ______________________________________________________________________________________________________
                                         ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2025   TRANG  137
   142   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152