Page 149 - DAC SAN SONG THAN 2025
P. 149
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
chước theo anh Trương văn Tến và chăng nữa, tôi cũng sẽ trốn khỏi nơi
anh Toản thì chỉ có thiệt thân.” này. Tôi chỉ chờ cơ hội thôi anh ạ!”
Tôi nhỏ nhẹ, dằn từng tiếng: Tôi kể cho anh nghe, vào một
“Chúng tôi lúc nào cũng ra sức học đêm tối trời, tôi cùng hai người bạn
tập. Chúng tôi biết rằng đảng lúc nào đang chuẩn bị cắt rào để bò ra, thì
cũng trước sau như một. Đảng bao giữa lúc ấy, toán cảnh vệ đột ngột, bất
giờ cũng bao dung. Đảng là cái thước thần từ ở trên đi xuống, khiến cho
để đo lòng người. Đảng lúc nào cũng chúng tôi đành phải hủy bỏ kế hoạch
dơ cao đánh khẽ. Đảng lúc nào cũng ngay trong đêm đó.
sáng suốt. Nhờ có đảng sáng suốt nên Anh trố mắt nhìn tôi khuyên:
anh Tến mới bị đưa ra tòa án nhân “Cậu gan thật. Đừng dại dột. Không
dân, rồi bị kết án tử hình cũng chỉ vì nên. Trốn ra trong lúc này thì chỉ có
anh ấy dại dột trốn trại. Còn anh con đường chết. Tốt hơn hết, là cậu
Toản thì bị nhốt ở trong cũi sắt cho phải nhẫn nại và phải chờ cho đến khi
đến chết, cũng chỉ vì anh ấy có tư nào được ra lao động.”
tưởng chống lại Cách Mạng. Trước
hai cái chết kể trên, anh em chúng tôi Nếu tôi nhớ không lầm, thì vào
mới sáng mắt ra, đồng thời cũng nhận khoảng tháng bảy năm một nghìn
thấy rằng: Chỉ có mỗi con đường duy chín trăm bảy mươi sáu, chúng tôi
nhất là cải tạo thì mới thấy rõ được được lệnh thu xếp đồ đạc cá nhân và
ngày về.” chuẩn bị sẵn sàng tại chỗ. Lại có
Gã cán bộ cau mặt, bực tức rồi tiếng bàn tán, xầm xì nổi lên:
chỉ tay ra bên ngoài: “Chắc lại di chuyển đi nơi khác chứ
“Thôi! Anh về dưới lán đi. Chỉ nói vớ gì!”
vẩn.” “Mà di chuyển đi đâu chứ!”
Ngay buổi chiều hôm ấy, gặp “Làm sao mà biết được!”
anh, tôi liền kể lại cho anh nghe. Anh Ai nấy đều thở dài ngao ngán.
ra chiều lo lắng: Lát sau mọi người mới chợt hiểu. Thì
“Cậu trả lời khôn khéo lắm đấy. ra, là thanh lọc lại hàng ngũ. Thành
Nhưng tôi sợ bọn nó đang để ý đến phần nguy hiểm như ban hai, tình
cậu. Cậu nên cẩn thận thì hay hơn.” báo, an ninh quân đội, chiến tranh
Tôi nói với anh, giọng vừa đủ chính trị được tách rời ra, tập trung
nghe: vào môt khu riêng biệt. Tôi đem ý
“Trước sau gì, thì tôi cũng sẽ trốn. nghĩ về họ. Tôi có linh cảm, hình như
Cho dù nguy hiểm đến thế nào đi họ sắp sửa bị đưa đến một nơi thật xa
lắm. Tôi mường tượng ra vùng Cao
______________________________________________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2025 TRANG 139