Page 104 - DAC SAN SONG THAN 2025
P. 104

TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM





                   tháng, nghĩa là vừa đến Tết, thì chúng tôi có thừa tiền đong gạo nếp gói bánh
                   chưng và mua thịt cá để đón một mùa xuân tương đối huy hoàng.
                          Chúng tôi ngoại giao ổn thỏa với các nhà có cối xay, cối giã rồi bắt đầu vào
                   việc. Thầy tôi trông nom mấy đứa nhỏ sửa soạn cơm nước. Tôi và thằng em trai
                   xay thóc trong khi mẹ tôi điều khiển vợ tôi và cô em gái sàng gạo. Xay hết thóc
                   chúng tôi đã có gạo đem đi giã, giã đến đâu mẹ và em tôi sàng tấm, sẩy cám đến
                   đấy. Trong khi xay thóc, tôi nhẩm ôn các đạo luật, các án lệ để sửa soạn kỳ thi
                   cuối niên khóa. Khi giã gạo với vợ, tôi cùng nàng thủ thỉ xây mộng tương lai. Ngày
                   hết chiến tranh hẳn chúng tôi đã có những đứa con kháu khỉnh, đã trở về quê
                   hương dựng lại căn nhà xinh, sống tự do bình dị trong tổ ấm.
                          Ngày đầu chúng tôi làm được tám nồi thóc với số gạo dư là hai nồi. Một cụ
                   già ở đấy gật gù nói: “Vạn sự xuất ư nho, đúng thật. Học trò thì cái gì cũng làm
                   được. Cứ bảo người Hà Nội không chịu được lam lũ!”
                          Ngày hôm sau có tin quân Pháp đánh lên Vĩnh Yên. Người có thóc giữ lại.
                   Mẹ tôi phải vất vả lắm mới mua được bằng giá khá cao sáu nồi thóc để chúng tôi
                   có việc làm.
                          Quân Pháp chiếm Vĩnh Yên, tiền Hồ Chí Minh sụt giá vùn vụt. Vẫn số tiền
                   cũ, giờ đây chưa chắc mẹ tôi mua nổi bốn nồi thóc.

                          Quân Pháp theo sông đào tiến lên chiếm chợ Me. Dân chúng xao xác chuẩn
                   bị chạy. Số tiền trong tay mẹ tôi hầu trở thành giấy lộn. Chúng tôi ăn một bữa
                   quà bánh đúc, lúc trả tiền thấy vợi hẳn túi. Viễn ảnh những ngày đầu xuân có gạo
                   nếp. có thịt gà, thịt lợn bị dập vùi trong khói súng và biến thành một điểm kỷ niệm
                   mong manh chết đuối giữa cảnh tàn phá rùng rợn của bom đạn tơi bời, cha lạc
                   con, vợ lạc chồng, anh em tán loạn mỗi người một phương.
                          Dạo đó tuy đã có phong trào “rèn cán chỉnh cơ” nhưng chưa có cố vấn Tàu,
                   chưa có chính sách “ba cùng” học tập đấu tố, nên mặc dầu kinh tế nguy ngập, ai
                   nấy vẫn tin tưởng ở ngày mai huy hoàng của dân tộc, tin tưởng ở thắng lợi cuối
                   cùng dưới sự lãnh đạo sáng suốt của già Hồ (như lời loa tuyên truyền phát thanh
                   chiều chiều).
                          Sang hạ tuần tháng Chạp, suốt ngày mưa phùn gió bấc lạnh như cắt ruột.
                   Không hiểu là vì rét nhiều hơn hay vì chúng tôi đã bắt đầu giảm khẩu phần! Chiếc
                   chiếu mẹ tôi vớt ở lạch đắp cho thằng em út đã rách xơ xác. Trong khi gia đình
                   tôi giật gấu vá vai tìm cách nhường nhau miếng cơm manh chiếu thì xảy cuộc hỗn
                   chiến giữa quân đội Pháp và quân đội kháng chiến ở chân núi Tam Đảo. Để giữ
                   vững ưu thế quân sự về mình tại mặt trận Vĩnh Yên, tướng Pháp De L. quyết định
                   hy sinh đoàn quân hắn, và hạ lệnh cho thả bom tận diệt đôi bên.








      ______________________________________________________________________________________________________
                                          ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2025   TRANG  94
   99   100   101   102   103   104   105   106   107   108   109