Page 179 - DAC SAN SONG THAN 2025
P. 179

TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM





                   mày!”  Nửa  đậm  đà  thân  mến,  nửa         những ngày khó quên bên Non Nước
                   trách móc thân quen. Vật đổi sao dời,        trong dãy Ngũ Hành Sơn, rồi nói đến
                   tóc bạc thế tóc xanh, mãi mãi về sau         người yêu học trò của mày nước mắt
                   tao vẫn chưa thấm câu nói lạ lùng này.       đẫm vai khi biết mày vào Võ Bị.
                   Thôi cứ để nó nằm trong tâm thức, câu              Sao mày nói nhiều thế Dũng ơi?
                   nói sẽ theo tao cả đời và mãi mãi sẽ là      Sao mày lại tâm sự với tao? Tự dưng
                   một kỷ niệm khó quên.                        tao hơi sờ sợ và cảm thấy nóng ruột
                          Tháng 5 năm 1965, lúc mình có         không vui! Như mày đã biết, mình bị
                   ông  tiểu  đoàn  trưởng  mới,  Đại  Úy       hai  trung  đoàn  Việt  Cộng  bao  vây,
                   Nguyễn Văn Nhâm thay thế Thiếu Tá            trận chiến kéo dài cở hơn nửa ngày thì
                   Ngô Xuân Nghị. Mày có nhớ lúc bàn            tao  bị  thương.  Địch  quân  đang  đi
                   giao  đơn  vị  thì  cột  cờ  nghiêng  ngả    thanh  toán  chiến  trường,  chúng  bắn
                   không? Bữa ăn chiều tại quán đầu cá          hầu hết những thương binh đang đau
                   hấp bên bờ sông Biên Hòa, mày ngắm           đớn  rên  siết.  Tao  không  hiểu  tại  sao
                   chiều rơi trên sông nước, rồi tự nhiên       chúng nỡ bắn những người bị thương?
                   kêu  nhớ  nhà,  nhớ  sông  nhớ  biển  Đà     Có lẽ chúng được đào tạo chỉ biết căm
                   Nẵng và tiên đoán tiểu đoàn sẽ gặp xui!      thù, như những con chó Pavlov chỉ cần
                   Lúc ứng chiến ở Tiểu Đoàn 8 Nhảy Dù,         nghe  tiếng  chuông  là  thi  hành  theo

                   trong  buổi  trưa  hè,  tao  rủ  mày  ra     phản ứng!
                   Trung Tâm Tiếp Huyết, thì mày lườm                 Mưa đã  ngưng, trời đã tối,  tao
                   tao rồi nói:                                 nghe có tiếng máy bay, hỏa châu chợt
                          – Lại là mày!                         sáng trên bầu trời, địch quân đang tập
                          Sao mày kỷ luật quá Dũng ơi. Bỏ       họp gọi nhau ơi ới di chuyển đầy trên
                   đi một chút có sao, lỡ mai này có gì xảy     quốc lộ. Chúng đang dùng mấy chiếc
                   ra mày đâu còn dịp đi nữa. Nhưng thôi,       xe vận tải loại lớn và hàng chục chiếc
                   mỗi thằng mỗi tính, bê bối như tao coi       xe bò của đồn điền để di tản các bộ đội
                   như  chẳng  kể  làm  gì.  Trưa  đó  mày      tử thương. Nhờ ánh sáng hỏa châu, tao
                   không đi, mày chờ tao về rồi mò sang         mới thấy địch đông như kiến, chúng đi
                   tâm sự với tao về Đà Nẵng, về những          như diễn binh trên quốc lộ về hướng
                   ngày đầy hoa mộng, về những tháng            Bắc  đồn điền. Cả tiếng đồng  hồ sau,
                   ngày với bộ sport trắng rong ruổi bên        địch lại tăng cường thêm mấy xe tải và
                   người yêu, dưới bóng mát của những           đoàn xe bò khác để chở thêm xác chết,
                   hàng phượng vĩ đỏ ngập đường. Mày            rồi bỏ đi. Tao lết tới túi cứu thương của
                   nói về những kỷ niệm bên bờ biển Mỹ          xác anh y tá gần đó, lấy thuốc đỏ, cồn
                   Khê, những ngày ngất ngây hạnh phúc          90 đổ đại lên vết thương trên tay, trên
                   đầu  đời  bên  bờ  biển  Thanh  Bình,        mặt, rồi dùng chiếc khăn quàng cổ đỏ,








      ______________________________________________________________________________________________________
                                         ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2025   TRANG  169
   174   175   176   177   178   179   180   181   182   183   184