|
Những ngày đầu ở
Tiểu Đoàn 5 Thủy Quân Lục Chiến
(Viết cho Trần Ba, người đă nằm xuống nhưng tinh thần vẫn vươn lên
măi măi... )
MX Trần Vệ
Sau đợt rút quân khỏi Quảng Trị, các đơn vị của Sư đoàn Thủy Quân
Lục Chiến được lện tái phối trí dọc bên phía Nam sông Mỹ Chánh, từ
quốc lộ 1 cho đến bờ biển phía Đông hương lộ 555.
Riêng tiểu đoàn 4 Thủy Quân Lục Chiến được về dưỡng quân ở Huế để
chỉnh trang đơn vị, chuẩn bị thay thế cho đơn vị bạn. Chúng tôi đang
quây quần bên bàn rượu, cụng ly chí chóe, gồm có: Trần Xuân Quang
tiểu đoàn trưởng, Nguyễn Đăng Ḥa tiểu đoàn phó, Trần Vệ trưởng ban
3, Từ Đức Thọ đại đội trưởng đại đội 3, Trịnh Hữu Phước đại đội
trưởng đại đội 2, Lê Hữu Đức đại đội 4, th́ âm thoại viên chạy vào
báo:
- Tŕnh Đại Bàng, có Đại Bàng Lạng Sơn muốn gặp.
Trần Xuân Quang vội đứng dậy, chặc lưỡi:
- Chà ! chắc có chuyện ǵ rồi đây. Anh em cứ tiếp tục đi.
Đại Bàng Quang đi rồi, Bạch Yến (danh hiệu của tiểu đoàn phó Nguyễn
Đăng Ḥa) gật gật đầu:
- Tao nghe nói thằng Hắc Long đang đụng mạnh với tụi nó ở phía Tây
Mỹ Chánh, có lẽ Lạng Sơn muốn chơi xả láng. Tao cũng đang ngứa chân,
cho tụi nó (Việt cộng) biết tiếng Ḱnh Ngư.
Từ Đức Thọ và Trịnh Hữu Phước đứng lên, đưa cao ly bia 33:
- Tụi tui xin theo chân cánh B của Bạch Yến ngay phút đầu.
Ḥa Râu nốc cạn ly rượu, cười ha hả:
- Cánh B mút mùa lệ thủy, ha ha...
Tiếng cười nói đang rộn ràng, lao xao th́ chợt Đại Bàng Quang bước
vào với vẻ mặt nghiêm trang. Mọi người ngưng nói, một thoáng im lặng
bao trùm. Trần Xuân Quang chậm răi lên tiếng:
- Tiểu đoàn 5 đang đụng mạnh với 1 trung đoàn của sư đoàn 325 B Việt
cộng ở phía Tây Mỹ Chánh. Ta thu được 1 súng cối 82 ly không giật, 2
đại liên, 8 CKC và hạ 18 Việt cộng tại chỗ. Ta đang giáp chiến với
địch, nhưng...
Đến đây, Trần Xuân Quang ngưng lại và quay nh́n tôi:
- Tiểu đoàn phó Trần Ba đă hy sinh khi cùng đại đội 1 tấn công chiếm
mục tiêu, và...
Tôi giật ḿnh cảm thấy ánh mắt Đại Bàng Quang khác lạ! Quang tiếp
- Và Đại Bàng Lạng Sơn muốn Vũng Tàu sang thay cho Trần Ba.
Vũng Tàu là danh hiệu của Trần Vệ, trưởng ban 3 tiểu đoàn 4 Thủy
Quân Lục Chiến. Tôi cảm thấy xôn xao nên hỏi:
- Bao giờ, Đại Bàng ?
- Ngay bây giờ, 15 phút nữa trực thăng sẽ đến đón và thả anh xuống
Bộ chỉ huy tiểu đoàn 5 ở tọa độ XY...
Cuộc đời nhà binh là như vậy, đi, ở chỉ trong chốc lát, lệnh trên
hết ! Tôi rời tiểu đoàn 4 như thế đấy, trong chớp mắt, không kịp
chuẩn bị. Tiểu đoàn 4 là đơn vị tôi đă phục vụ từ ngày ra trường về
Thủy Quân Lục Chiến cho đến nay đă 9 năm liên tục. Biết bao kỷ niệm
thân thương và t́nh cảm chứa chan... Đại Bàng Quang nâng ly:
- Thôi chúc Vũng Tàu thượng lộ b́nh an và thành công.
Ḥa Râu, Thọ, Phước, Đức cùng đưa ly:
- Chúc Vũng Tàu gặp nhiều may mắn.
Tôi vừa cạn ly th́ nghe tiếng phành phạch của cánh quạt trực thăng.
Tôi vội bắt tay mọi người và chạy về chỗ ngủ để lấy đồ. Hai thằng đệ
tử của tôi đă sẵn sàng tại chỗ, tay đưa ba lô cho tôi mà mắt đứa nào
cũng đỏ hoe. Tôi cũng ứa nước mắt. T́nh huynh đệ chi binh sao mà
thắm thiết. Kế và Tư là 2 đệ tử ruột của tôi suốt 6 năm nay, tụi nó
thương và lo cho tôi c̣n hơn bản thân ḿnh. Tôi xót xa trong ḷng
nhưng giả vờ mạnh dạn:
- Này, tụi mày làm ǵ thế, chúc mừng tao chứ. Khi nào tiểu đoàn về
nghỉ quân tao sẽ ghé thăm tụi mày.
Tôi bắt tay hai đứa và chạy vội ra máy bay. Nguyễn Đăng Ḥa bịn rịn
cầm tay tôi ở chân máy bay:
- Tao định xin Lạng Sơn cho mày sang với tao nhưng mày đi sớm càng
tốt. (Nguyễn Đăng Ḥa nghe tin sẽ qua làm tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn
1 tháng tới cho nên mấy ngày nay thường tâm sự với tôi).
Trần Xuân Quang bắt tay tôi nói:
- Thằng Ḥa đi th́ Vũng Tàu phụ tá cho tôi nhưng không kịp, nhưng
thằng Lịch cũng đang cần Vũng Tàu. Thôi, may mắn nhé !
Tôi nhảy lên trực thăng, đưa tay chào mọi người mà ḷng xôn xao khôn
tả. Lệnh ra đi quá bất ngờ, đến nỗi tôi không kịp chia tay tiểu đoàn
cũ. Giờ đây ngồi trên máy bay đến đơn vị mới tôi mới nghĩ đến nơi
tôi sẽ đến. Hồ Quang Lịch tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 5 Thủy Quân Lục
Chiến, trước đây ở cùng Tiểu đoàn 4 và cùng đại đội với tôi. Lúc ấy
Lịch là đại đội phó và tôi là trung đội trưởng trung đội vũ khí
nặng. Chúng tôi sát cánh bên nhau mấy năm trời cho đến khi Hồ Quang
Lịch đi du học Mỹ, về làm tiểu đoàn phó và sau đó tiểu đoàn trưởng
tiểu đoàn 5. Và Lịch thường nhắn tôi: “Thế nào tao cũng lôi mày về
với tao”.
Máy bay đang quần chuẩn bị đáp tôi đă thấy Hồ Quang Lịch cùng thằng
mang máy đưa tay quơ quơ chào tôi. Tôi nhảy vội xuống máy bay, ù
chạy về phía Lịch. Quang Dũng (danh hiệu của Lịch ngày c̣n ở tiểu
đoàn 4 và giữ luôn ở tiểu đoàn 5) đưa tay ôm chầm lấy tôi:
- Tao bắt được mày rồi - Thấy không ? Thế nào rồi mày cũng về với
tao.
- Thôi ông ơi ! Về như thế này tôi cũng chả ham.
Lịch cười ha hả, lôi tôi vào hầm chỉ huy và dỡ bản đồ chỉ cho tôi
- Đây cánh B của Trần Ba đụng chỗ này, hiện nay thằng Hữu đại đội
trưởng đại đội 1 tạm thế. Sáng nay đại đội 2 của thằng Giao chạm
địch ở đồi 5O2, ḿnh thu được 2 thượng liên và hiện đang tiến quân.
Bộ chỉ huy tiểu đoàn ở điểm này... Bỗng có tiếng âm thoại viên đàng
sau:
- Thưa Đại Bàng có Lạng Sơn muốn nói chuyện.
Lịch cầm ống liên hợp:
- Chào Đại Bàng, có Quang Dũng nghe.
- Tôi gởi cho ông Vệ Tinh, ông đă nhận được chưa ?
- Thưa Đại Bàng, Vệ Tinh vừa đáp xuống, tôi đang briefing cho nó.
- O.K cho Vệ Tinh lên giàn phóng và chiếm mục tiêu 5O4 và 5O5 trước
khi trời tối.
- Tuân lệnh Đại Bàng.
Hồ Quang Lịch quay lại tôi:
- Mày nghe chưa ? Tao cho 1 trung đội dẫn mày lên chỗ thằng Hữu. Tội
nghiệp cho Trần Ba, ngày hôm qua nó đánh rất đẹp. Tao vừa yểm trợ
Pháo binh cho nó, th́ nó dẫn đại đội 1 của thằng Hữu lên chiếm mục
tiêu ngay. Việt cộng chạy không kịp cho nên ḿnh thu được 1 cối 82
ly, 2 đại liên và 8 CKC. Bắt sống được 2 tên, 16 tên chết tại chỗ.
Vừa chiếm xong th́ một viên đạn trúng ngay ngực, Trần Ba chết liền
tại chỗ. Hai tên bắt sống tao cho về theo Trần Ba thành thử tao báo
chết 18 tại chỗ.
Tôi biết tính Hồ Quang Lịch - Anh em của Lịch đều bị Việt cộng giết
ở quê cho nên Lịch có mối thù với chúng. Tên Việt cộng nào lọt vô
tay Hồ Quang Lịch là coi như xong, huống chi Trần Ba tiểu đoàn phó
của Lịch vừa bị tử thương.
Tôi bước ra khỏi hầm chỉ huy, thắt lại dây súng th́ thấy trung đội
dẫn đường đă sẵn sàng. Vừa lúc đó 2 tiếng “tong, tong” vang lên. Hồ
Quang Lịch la lớn:
- Tất cả nằm xuống.
Quả nhiên sau đó 2 tiếng nổ ầm ầm ngang phía bên trái Bộ chỉ huy
tiểu đoàn. Đất đá và cây cối bay vương văi tứ tung... Hồ Quang Lịch
vỗ vai tôi cười ha hả:
- Tụi nó chào mừng mày đó, Vũng Tàu.
Tôi cười:
- O.K Đại Bàng, tôi sẽ trả lễ tụi nó. Đại Bàng chờ tin vui.
Trên đường đến cánh B, tôi nghĩ đến Trần Ba. Tôi gặp anh một vài lần
hồi tiểu đoàn 5 về huấn luyện ở Vạn Kiếp. Anh ra Vũng Tàu chơi và
chúng tôi có dịp đi nhậu. Dáng người anh cao, rắn rỏi, rất vui tính
và dễ mến nên được ḷng cả binh sĩ lẫn cấp chỉ huy. Khi hành quân
anh rất cứng rắn và gan dạ. Tôi nhủ thầm: “Trần Ba, anh hăy yên
nghỉ, tôi sẽ thay anh tiếp tục những ǵ anh đă làm và vừa làm, để
cho kẻ địch thấy những người lính Thủy Quân Lục Chiến như thế nào”.
Ngô Thành Hữu đón tôi vào ban chỉ huy cánh B, lại một người bạn thân
khác, Hữu và tôi đă có lần học chung ở cấp Đại đội trưởng trường Bộ
binh Thủ Đức. Sau khi thảo luận về t́nh h́nh mặt trận, chúng tôi dàn
quân tiến chiếm mục tiêu 5O4. Sau đợt Pháo binh yểm trợ, tôi bảo Hữu
cho 2 trung đội đánh thốc vào chính diện đồi 5O4 trong khi Giao bọc
hậu phía sau. Tiếng xung phong của binh sĩ vang dội theo tiếng súng
nổ ḍn. H́nh ảnh Trần Ba vẫn c̣n đâu đây, xin anh chứng kiến những
người bạn đồng đội đang đ̣i lại cái giá rất đắt của anh.
Hữu báo cho tôi 2 trung đội đă chiếm hẳn mục tiêu và đang kiểm tra
chiến lợi phẩm. Tôi cùng cánh B chạy lên mục tiêu, ḷng rộn ràng
sung sướng khi thấy quân ta đang làm chủ chiến trường, thu nhặt vũ
khí địch gồm: đại liên, trung liên, CKC.
Từ 504 nh́n qua mục tiêu 505 rất dễ v́ đồi 505 thấp hơn. Tôi cho đại
đội 4 của Giao băng qua đại đội 1, tiến lên 505. Tôi cũng bảo Hữu
chỉ để lại 1 trung đội giữ mục tiêu 504 và gom chiến lợi phẩm. Lần
này, tôi không xữ dụng Pháo binh v́ quá cận, chỉ xin tiểu đoàn bắn
81 ly và bảo Hữu với Giao xử dụng súng cối 61 yểm trợ trước khi tiến
quân vào mục tiêu 505.
Đúng theo lệnh của Mặt trời Lạng Sơn, cánh B của tiểu đoàn 5 Thủy
Quân Lục Chiến đă chiếm xong 5O4 và 5O5 trước trời tối. Khi Bộ chỉ
huy tiểu đoàn ùn ùn kéo lên, Hồ Quang Lịch vui vẽ bắt tay tôi
- Chào mừng Vũng Tàu - Chiến thắng này để tặng Trần Ba, tao nghe nó
đang cười đâu đây.
Đêm đó, tiểu đoàn đóng quân yên ổn mặc dù địch cố pháo 13O ly nhưng
không hề hấn ǵ. Tôi nằm ngủ, mơ màng thấy Trần Ba đến bắt tay tôi,
bịn rịn không thốt nên lời...
|