TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM

 

 

Ôm M60 , M79 đánh ghen.

     Đây là lúc những người lính già xa quê hương kể chuyện cũ, 35 năm trôi qua như làn gió thổi, cũng là những ngày tháng còn lại mà sung sướng nhất trong đời binh nghiệp, tác giả xin trích đoạn trong bài viết :  (Những mục tiêu phía Tây Bắc Cửa Việt ).

      Vào một đêm tối trời đen như mực trung đội 52 ĐĐ 5 TĐ 2 Trâu Điên, được lệnh bám sát và tiến lên mò lại từng tấc đất, nơi đây là 1 bãi cát phẵng không có chổ nào hoặc bụi cây nào để núp cả, ban ngày thì chui xuống đất ban đêm thì chúng tôi mò lên tấn công, các tiểu đội nối đuôi nhau hàng dọc, bò lần lên từng sải đất, không khí hồi hộp không thể tưởng tượng được, mắt nhìn lên khoảng cách với nhau độ 3,4 người đồng đội mình thôi, rồi dùng lựu đạn tung ra, tiểu đội khinh binh thì ném về phía trước, còn tiểu đội nối đuôi theo sau thì ném sang hai bên trái và phải, bò lên đoạn nào thì phải cào và đào cát cho thật lẹ để nằm ép mình xuống tránh miễng, tiếng nổ ầm ì, chớp lóe lên thật là ngoạn mục, địch quân cũng đã phát hiện ra ta tấn công, nên không biết lối nào mà mò cũng phải dùng lựu đạn chầy ném đại, cũng có khi trúng vào nón sắt nghe cốp cốp, hoặc trúng ngay vào mình nghe cái bụp, nhanh như chớp người lính TQLC dòng máu anh hùng, bằng mọi cách dùng súng gạt nó qua một bên, nổ cái ầm Anh Em lại nhe răng ra cười , nè tụi mày coi tao nè rồi cũng trả lại ngay tiếp hai ba trái M26 hoặc M67 liền, cứ như thế cả đêm Anh Em đồng đội cũng vất vả và mệt lắm.

 

     Còn Binh Đơ ở tiểu đội đại liên nên nằm sau yểm trợ, Binh Đơ dùng nón sắt cào thiệt lẹ một lổ chung với Anh Trung Đội Trưởng Nguyễn Đăng Thọ, và Anh mang  máy  cả ba chúng tôi trong nháy mắt là  xong  cái lổ,  vừa  đủ  ngồi  sổm xuống còn vai và đầu thò lên trên mặt đất, Binh Đơ ngồi ôm Em 60 kề bên , còn Anh Thọ ôm PRC 25 ngồi bên cạnh mồm loa mém dải với ĐĐ. Xẹt  tới  xẹt  lui mấy tiểu đội báo cáo tình thế phía trước,  Đăng Thọ  đang  thả  những  lời  ong bướm với PRC25, thì đùng một cái Binh Đơ nghe một cái hự vào  giữa  ngực , vừa đau vừa tức ngực không thở được như bị một cú đấm thật mạnh, gần như tắt thở rồi,

  Anh Thọ vội trả Em PRC25 lại cho Anh mang máy , quay sang Binh Đơ hỏi :

_Có sao không Binh Đơ ?

     Lúc đó Binh Đơ thở còn không nổi nửa là trả lời, Anh Thọ Vội mở kéo áo giáp Binh Đơ ra , phanh hết áo ngực ra rờ lên rờ xuống còn cuí  xem  có máu không, đau qúa mãi một lúc sau Binh Đơ mới thở lại được dễ dàng nhưng còn đau giữa ngực, nhớm nhớm lên sửa lại tư thế ngồi, Binh Đơ vừa để tay xuống lòng thì thấy vật gì nóng nóng? cầm lên xem coi là cái gì ? nhưng cảm giác của bàn tay đã biết đây là đầu đạn M79, tôi vội cầm nhét vào tay Anh Thọ rồi Anh đưa cho anh mang máy xem, cả ba chúng tôi nhìn nhau với cái đầu đạn còn nóng hổi, ơn trên phù hộ cho chúng tôi số mạng còn lớn, thì ra là vici nó nghe Anh Thọ nói chuyện với Em PRC25, với lại chúng đã thu được nên dùng Em 79 gởi xuống đánh ghen, ai dè trúng ngay vào Binh Đơ, vì chúng không biết sử dụng nên bắn thẳng và qúa gần không nổ được, không chuyên nghiệp như các chàng trai TQLC thì làm sao mà Em yêu được, vì tầm yêu của Em 350m chơi kiểu cầu vồng, còn yêu trực xạ là 100m, chơi kiểu điệu nghệ hơn nửa là gõ móp đầu tầy nhét vô siết cò, không sướng tê không ăn tiền vừa phọt ra khỏi nòng hơn 50m là chạm nổ liền, trong khi đó các Em 26, Em 67 và Em Na đua nhau thi thố hát lên những bản nhạc tình ca thật là tình tứ, những ánh lửa chớp lên thay cho những ánh đèn mầu trong vũ trường, làm các chú vici tức tối qúa đành phải ném Micờrô ( lựu đạn chầy ) xuống đất, riêng tôi thì cảm thấy vang vọng trong đầu tiếng hát của Nhật Trường và Thanh Lan trong bản nhạc ( Anh không chết đâu Em ), người anh hùng mũ xanh vẫn còn đây, dù cho có ở trong ngục tù cải tạo 15 năm hay 20 năm nhưng các Anh Thủy Thần Mũ Xanh vẫn còn cho đến ngàn sau, vẫn sống hiên ngang và còn hơn thế nữa. Trong một buổi hộp đêm Anh Em đồng đội cũng trổ tài ra hết những điệu nhảy rất sành điệu, cả đêm đến sáng Tr/Đội chúng tôi an toàn mà vui vẻ.

      Khi còn là anh lính tò te có những lúc tôi cũng mơ được ôm các Em 60, Em 79 và Em 72 lắm, còn Em 26, Em 67 và Em Na cũng đeo sát Binh Đơ mỗi ngày như mọi ngày, cũng như các bạn đồng đội khác chàng nào cũng đẹp trai, áo quần rằn ri màu sóng biển, TQLC kiêu hùng bách chiến bách thắng, các Em rất yêu đời lính phong sương, nhất là các Anh nào khõe thì nhiều Em đeo lắm, trên chiến trường mùa hè đỏ lửa 72 năm xưa, các Em được chúng tôi yêu nhiều hơn, Em nào cũng nổi tiếng và thịnh hành cho chiến trường lúc đó, còn Em 16 là chuyện nhỏ. Thường là những chàng người yêu của Em 60 cao ráo khõe mạnh đẹp trai,  nên các Bà B40, B41 nghĩ là mình  còn  trẻ  hơn Em 60 nên đeo dữ lắm, cố dành lấy người mình yêu, phần đông là các Em hiếp mất đời trai, có chăng còn xót lại như Binh Đơ là may lắm và còn nhiều đồng đội nữa không may phế tật còn xót lại và lay lất trên quê hương, nhân dịp trong năm nay có phong trào gây qũy mùa xuân cho các TPB/TQLC, Anh Em chúng ta có chiến công hạ được ( Tăng X.O ) trên chiến trường khắp thế giới, chúng ta vì tình huynh đệ chi binh nên chia sẻ cho những Anh Em TPB kém may mắn, hoặc là ( Ru nửa vầng trăng ) lại càng tốt nửa. /.

 

 France  09/2010.

 Binh Đơ.

 

       

 
 



Mọi tin tức, bài vở  muốn đăng trên website TQLC/VN xin email:
  bixitrum@yahoo.com